Cùng nhìn lại bài thi đạt giải Khuyến khích số 5 trong cuộc thi viết Nghị luận Xã hội Tháng 9 với chúng mình bạn nhé!
Đề bài Nghị luận xã hội: Lắng nghe những tiếng thì thầm của cuộc sống
Bài làm
Sương giăng phủ mờ trên con đường tôi vẫn đi học hằng ngày vào lúc hơn 5 giờ sáng. Con đường vẫn vậy, vẫn hờ hững và lạnh lẽo quá, tiếng máy xe và khói bụi dường như lấn át tâm trí chúng ta và phủ một lớp dày đặc bao quanh lấy tâm hồn mình. Ngày ngày, tôi vẫn phải đi học, anh công nhân vẫn phải bán mình cho nhà máy, chú xe ôm vẫn phải đứng đầu chợ để tìm khách, cô hàng rong vẫn phải thức khuya dậy sớm để kịp chuẩn bị quầy hàng. Có chăng, vì những bộn bề mà chúng ta bỏ qua quá nhiều thứ của nhân thế. Để rồi ta nhìn lại, ta tự thấy mình đã lạnh nhạt đến nhường nào? Phải chăng, “lắng nghe những tiếng thì thầm của cuộc sống” lại là cách xoá nhoà những ranh giới giữa chính mình và thế gian rộng lớn này?
Con người cũng như bao sinh vật khác, chúng ta vẫn cảm nhận, vẫn nếm, vẫn ăn, vẫn nghe và vẫn tồn tại theo năm tháng. Nhưng, có một điều, hình như khiến ta thật đặc biệt, đó có phải vì việc lắng nghe của chúng ta không chỉ đến từ đôi tai mà còn đến từ nơi khác. Ban đầu, “lắng nghe”, tức cảm nhận bằng thính giác, nghe những tiếng động hữu thanh, nghe những tạp âm hiện rõ ràng được phát giác. Song, con người với khả năng vượt trội, sự lắng nghe chẳng đơn thuần như một hành động vật lý, mà đó là cảm giác được hoạt động bằng tất cả các giác quan, bằng trái tim và khối óc…Bởi lẽ đó, mỗi chúng ta còn có khả năng phát hiện, tìm ra được “những tiếng thì thầm của cuộc sống” – một thanh âm nhẹ nhàng, dường như phảng phất nơi đâu, dường như nó luôn được phát lên từng ngày, nhưng, không phải ai cũng chịu nghe thấy. Là những tiếng im lặng, rì rào từ thiên nhiên, là những tiếng đời, tiếng người, tiếng lòng của một ai đó đang cần ta nghe thấy, hay đơn giản là tiếng nói nội tâm của chính mình cũng cần được thấu cảm. Vì vậy, mà lắng nghe những tiếng thì thầm của cuộc sống: là cách để mình thấu hiểu thế giới này và chính mình. Để được lấp đầy những khoảng trống nơi tâm hồn lạnh lẽo thêm phần đầy đủ, để được sâu rộng về trí tuệ và sâu sắc về trái tim.
Lắng nghe những tiếng thì thầm của thiên nhiên để bản thân được hiểu nhiều hơn. Cảm nhận tiếng nói – tiếng thét gào từ cây cối để ta biết được nỗi đau mà thiên nhiên đang gánh chịu. Từ những cuộc đốn rừng, những cuộc săn bắn động vật hoang dã vô tội vạ, những chất độc hoá học lây lan,…Thiên nhiên, muôn loài đang thì thầm những tiếng nói mang sự lo âu mỗi ngày với con người, bằng những thông tin động vật quý hiếm đang dần tuyệt chủng, tê giác sẽ hoàn toàn biến mất nếu con người cứ săn “sừng” của chúng để tạo ra những phương thuốc “trị bách bệnh” mà không một lời kiểm chứng; cũng có thể là những trận động đất, sóng thần, hạn hán,… Nói một cách khác là thảm họa thiên nhiên, ấy cũng chính là lời thì thầm dữ dội mà tạo hoá muốn nhắn gửi về hành động của con người. Hãy lắng nghe những thanh âm thì thầm mà thiên nhiên muốn gửi ta qua năm 2023, trận động đất ở Thổ Nhĩ Kỳ đã cướp đi sinh mệnh nhỏ bé của 20000 người cùng biết bao tài sản được gây dựng từ bấy lâu. Rồi trở về những phút giây hiện tại, cơn bão Yagi đi qua cuốn theo nhà cửa, cây cối, sinh mệnh của chúng ta một cách đầy đau xót. Đó, chưa hẳn là những dư chấn đầu tiên, mà trước đây cũng vô số lần ta gánh chịu những thảm hoạ khác. Nếu chịu quan sát và lắng nghe, ta sẽ nhận ra ở cuộc sống hiện đại, điều đó diễn ra thường xuyên hơn bao giờ hết! Chúng ta – những con người nhỏ bé, nhưng có một trái tim đủ rộng, đủ sâu để lắng nghe những diễn biến mà chúng ta đang đối diện. Hẳn phải công nhận một điều rằng: nếu ta lắng nghe những lời thì thầm từ thiên nhiên một cách sâu sắc và sớm hơn, thì có lẽ sẽ ít phải chịu những nỗi đau mất mát và muôn loài sẽ đỡ phải gánh chịu những thương tổn mà ta đã gây ra. Có chăng, khi trí não càng phát triển thì suối nguồn lương tâm của chúng ta lại càng vơi cạn?
Từ lắng đọng trước thanh âm của tự nhiên, song, ta cũng đừng quên lắng nghe tiếng nói thì thầm ở xa vạn dặm của đồng loại, đồng bào mình. Khi họ đang vui, buồn, đang khốn khổ cùng cực… để được kết nối. Và rồi, dưới những phút giây hối hả, dưới những tiếng kèn xe len lỏi trên đường, dưới những âm thanh từ chiếc điện thoại, dưới những tiếng ồn của sự tiêu cực, dường như ta lại quên lắng nghe những cảm xúc rất đỗi bình dị của cuộc sống quanh mình. Những tiếng vui cười hạnh phúc của các cô cậu học sinh đã dốc bao công sức để đỗ vào ngôi trường mình hằng ao ước, những giọt nước mắt nặng hạt của người nông dân được mùa mất giá, những tiếng khóc nghẹn của đứa bé còn quá nhỏ bị kẹt dưới đống đổ nát sau trận động đất tại Thổ Nhĩ Kỳ, những nét bất an, lo sợ về sự sống còn trên mỗi gương mặt của người dân tại dải Gaza “thảm sầu vô cảm”, những nét nhăn trên gương mặt của người đàn ông, đàn bà có chút đượm buồn vì vừa phải trải qua cơn siêu bão Yagi, khi cơn bão đến thì lo mạng sống, khi cơn bão qua rồi thì lại lo về một tương lai bất định bị “ghì chặt bởi cơm áo gạo tiền”… Chao ôi! Thế giới mà ta đang sống, thanh âm của đồng bào, đồng loại mình luôn cất lên mỗi ngày qua nhiều dư vị, có niềm vui căng tràn, nhưng, cũng có những nỗi sầu sâu thẳm. Và có lẽ, để lắng nghe ta không cần nhất thiết phải có một đôi tai thính, mà cần hơn hết là một trái tim đủ ấm, đập đủ mạnh, để không thờ ơ trước hiện thực. Chính nhờ những “trái tim thính” mà trong bất kỳ thử thách nào sự tử tế, tình yêu thương cũng được kêu gọi kịp thời để cùng nhau vượt qua những gian truân khó nhọc. Tất nhiên, ta vẫn có thể chọn bỏ ngoài tai những tiếng vọng ấy, thế nhưng “con người luôn là một mối tổng hòa của xã hội” (Karl Marx), nên làm sao có thể bỏ mặc những tiếng nói xung quanh. Thế mới nói, nếu ta chọn để ngoài tai thì trái tim chúng ta sẽ chai sạn mài mòn đến nhường nào!
Liệu rằng, một người không giữ lúa gạo, muốn cho người khác no bụng phải làm sao đây? Khi chúng ta không có những điều mình muốn cho thì chúng ta sẽ cho bằng cách nào? Cũng giống như vậy, khi ta muốn lắng nghe những rung động bên ngoài, thì xin đừng bỏ bê những tiếng thầm thì bên trong mình nữa! Bởi vì, chúng ta – trạng thái cá nhân cũng cần được lắng nghe và từng bản thể cũng chính là một mắt xích của cuộc sống. Nếu ta bỏ đi tiếng nói tâm hồn mình thì đa phần sẽ hiểu sai những gì mình nghe thấy, cảm thấy. Tập trung vào thế giới bên ngoài, cơ mà, lại quên đi nội tâm nên đã không ít ai trong thời đại ngày nay trải qua cuộc khủng hoảng hiện sinh mà bước đi trên con đường lầm lỡ. Ở đây, lúc xem được những dòng chữ mà báo Kinh tế Đô thị Hà Nội đưa tin, tôi chợt bàng hoàng, sửng sờ, song có chút nghẹn lại, khi năm 2022 số người trẻ bị trầm cảm lên 26,3% và có nguy cơ suy nghĩ về cái chết là 6,3%, rồi tới năm 2024 sẽ lên bao nhiêu nữa chứ? Hoá ra, những gì bản thân tôi trải qua là không đơn độc. Có lẽ, chính bởi những phồn nhiệt của cuộc sống đã làm lòng ta lãng đi những âm vang sâu thẳm nơi đáy lòng, mà không hiểu rõ bản thân. Nhiều khi tôi như chẳng thể biết phải hành động như thế nào cho đúng đắn, gây ra một trạng thái xao động chồng chéo bên trong nội tâm chính mình. Và rồi, người trẻ chúng ta, hay dù ở độ tuổi nào cũng cần lắng nghe lại nhịp đập của trái tim, nghe những thì thầm đang thổn thức. Để hiểu mình, mình sẽ hiểu người và mình sẽ hạnh phúc với tất cả…
Làn gió thoáng qua nhẹ nhàng, mềm yếu, nhưng chẳng thể bắt được. Những tiếng thì thầm của cuộc sống, nhỏ bé, có phần yên ắng, nhưng đâu đó lại âm ỉ, sâu lắng vô cùng mà bản thân mỗi người cũng có thể nghe thấy. Lắng nghe – hành động ấy, cử chỉ ấy để ta tiếp nhận thêm bề sâu cho tâm hồn, tiếp nhận thêm những dư vị của thế gian, tiếp nhận thêm những cảm xúc bất ngờ mà ta chưa có. Để trái tim của mỗi người được cảm nhận sự biến chuyển tế vi của cuộc đời này, những thanh âm được vọng ra từ khắp nơi trên thế giới. Bởi lẽ đó, trái tim ta luôn không ngừng đập, mới có thể thấu những gì ta nghe thấy. Nếu như chúng ta để hồn mình được hoà vào cuộc sống, được lắng nghe những rung động của thế giới này, thì ta sẽ nhạy cảm đến nhường nào. Nhạy cảm để hành động đúng đắn, để phát hiện những điều quá đỗi bình thường bị lu mờ, nhưng lại ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta vô cùng lớn. Do vậy, lắng nghe cũng có thể là phương tiện để con người hành động đúng đắn giữa xã hội đầy những sai lầm, giữa những xô bồ náo nhiệt của cuộc sống.
Và rồi, phải làm sao khi tiếng nói thì thầm ấy quá “bé mọn” đã bị những tiếng chát chúa, tiêu cực của guồng quay cuộc sống lấn át? Làm sao để lắng nghe tiếng nói của thiên nhiên khi ta phải hoàn thành trách nhiệm của mình trong nhà máy mỗi ngày? Làm sao để yêu thương, chia sẻ sự cảm thông khi xung quanh ta vẫn còn những lời tị hiềm ranh mảnh? Làm sao để hiểu bản thân khi sự nghi ngờ từ chính bản thân mình vẫn đang hiện diện? Đó cũng chính là những trăn trở, những lớp rào vô hình chắn ngang để ta vướng theo nhịp sống của thời đại. Nhưng, chúng ta vẫn còn có một cơ hội để làm điều đó. Có thể sống chậm lại một nhịp giữa thế gian vội vã, để dành ra một ít thời gian trồng lại cây xanh, dành một ít thời gian để nói những lời chúc phước lành cho người khác mà bớt đi một lời đố kị, dành một ít thời gian để soi xét bản thân, nâng cao tinh thần của mình mà giảm đi một ít tự ti. Vì vậy, mà nếu trái tim ta chịu quan sát lắng nghe thì những tiếng ồn tiêu cực có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ bị đẩy lùi.
Có thể khẳng định rằng, nếu ta lắng nghe những nhịp đập thổn thức nơi trái tim thì những nhịp đập ấy sẽ trở thành một thanh âm thật kỳ diệu, vì trong nó chứa đựng sự thấu hiểu và sẻ chia. Giờ đây, trên con đường tôi đi học hằng ngày, tôi không chỉ nghe những tiếng ồn, mà ở đó tôi cảm nhận được tiếng anh công nhân đang vui vẻ vì hóa ra mình không thất nghiệp, tiếng rầu rĩ bên trong của chú xe ôm vì không đón được khách, cô bán hàng rong đang hứng khởi vì một ngày không mưa sẽ đắt hàng mà về sớm. Và bản thân tôi cũng nghe được tiếng của hạnh phúc bên trong mình, vì tôi được sống, được làm con người. Có chăng, chính sự lắng nghe đã để cho chúng ta đạt những trạng thái tốt nhất và lan tỏa chúng đến nhiều người hơn?
Tham khảo những bài viết liên quan:
Nghị luận xã hội: Lẽ sống của thế hệ trẻ ngày nay
Nghị luận xã hội: Yêu thương bắt đầu từ việc lắng nghe
Tổng hợp các đoạn văn Nghị luận xã hội 200 chữ đặc sắc
Nghị luận xã hội: Người trẻ đang yêu đất nước như thế nào?
Xem thêm:
- Lớp văn cô Ngọc Anh trực tiếp giảng dạy tại Hà Nội: Tìm hiểu thêm
- Tham khảo sách Chuyên đề Lí luận văn học phiên bản 2024: Tủ sách Thích Văn học
- Tham khảo bộ tài liệu độc quyền của Thích Văn học siêu hot: Tài liệu
- Đón xem các bài viết mới nhất trên fanpage FB:Thích Văn Học